“Tôi sẽ không sợ một thế lực xấu xa nào”
“Tôi sẽ không sợ một thế lực xấu xa nào”
Tuyên bố của Ứng viên
Tổng thống Hoa Kỳ
Emanuel Pastreich
Ứng viên độc lập
Có những ngã rẽ lịch sử bi đát và nặng nề đến nỗi chúng ta phải đòi hỏi nhiều hơn các thay đổi tiến bộ; chúng ta phải đòi hỏi sự tái cấu trúc trong mọi khía cạnh cơ bản của xã hội.
Thời khắc hiện tại là một ngã rẽ như vậy, và tôi tuyên bố ứng cử vào chức vụ tổng thống Hoa Kỳ không phải vì tôi mong muốn các đặc quyền đi kèm vị trí đó, những thứ đặc quyền loè loẹt trong một bộ máy chính quyền mục nát, mà bởi vì đất nước chúng ta sẽ còn chịu nhiều thương tổn nếu những người được hưởng lợi nhiều nhất từ những truyền thống tốt đẹp nhất của chúng ta vẫn chưa sẵn sàng ném mình vào trận chiến.
Đã đến lúc có một bộ máy chính trị được thành lập dựa vào sự thật, không phải vào ý thích hay cảm xúc thoáng qua. Chúng ta không thể dửng dưng trước thứ đạo đức suy đồi đã biến tướng nước Mỹ yêu dấu của chúng ta. Chúng ta phải kết hợp một sự đồng cảm sâu sắc đối với những đau khổ của nhân dân với một tầm nhìn đầy cảm hứng cho tiềm năng của đất nước.
Chiến dịch này sẽ không trưng ra cho bạn những lời hứa suông. Cho đến khi chúng ta khôi phục lại một văn hoá đàm thoại chính trị trung thực và thiết lập lại một chính phủ giữ vững và thực hiện lý tưởng đó, thì những lời hứa của các chính trị gia, cho dù họ tự gọi mình là bảo thủ hay tiến bộ, sẽ không có ý nghĩa gì nhiều.
Ngày nay, chính phủ, giới báo chí, tổ chức giáo dục, cộng đồng, và gia đình của chúng ta đều bấp bênh trên bờ vực của sự sụp đổ. Vì tự lừa dối chính bản thân, chúng ta thậm chí còn không thể đối mặt với vùng đất hoang tàn nằm trước mắt.
Tôi đấu tranh vì chính điều này: Tất cả chúng ta phải cùng nhau xây dựng nên một thể chế có sự tham gia ở mọi khu vực, một thể chế sẽ cho phép công dân của chúng ta thiết lập lý tưởng, thực hành các thói quen, và chuẩn bị các chính sách để hình thành nền tảng cho nền cộng hoà mà chúng ta gây dựng lại.
Nếu chúng ta không thể thành lập các cộng đồng chung, nếu chúng ta không thể xem nhau là bất cứ ai ngoài những đối tượng để lợi dụng, khai thác vì lợi nhuận, sẽ không có một cải cách chính sách nào kể cả ở cấp cao nhất có thể cứu lấy chúng ta.
Những người công dân ngày nay không còn là công dân nữa, mà chỉ là những người tiêu dùng bị ép ăn những ảo tưởng hão huyền đóng gói sẵn bởi các cơ quan tổ chức quan hệ công chúng, những cơ quan được thuê bởi các công ty rửa tiền cho các chính trị gia.
Chúng ta bị các phương tiện truyền thông mục ruỗng lừa đảo rằng chúng ta sẽ chỉ có thể quan sát và không có lựa chọn nào khác ngoài việc gửi tiền cho các chính trị gia sẽ không bao giờ gặp chúng ta, đại diện cho chúng ta, hay thậm chí trả lời các cuộc gọi điện thoại của chúng ta. Các phương tiện truyền thông, dưới sự kiểm soát bởi một số tập đoàn hùng mạnh, chăm chỉ thuyết phục chúng ta tìm kiếm các bậc thầy lừa đảo để giải quyết vấn đề của chúng ta, và tẩy chay các nhà lãnh đạo có thể truyền cảm hứng cho chúng ta xây dựng một xã hội tốt hơn bằng chính đôi bàn tay của mình. Không có con đường nào sẽ dẫn đến một chính phủ tốt đẹp trừ khi chúng ta bắt đầu xây dựng nó, bằng chính đôi tay của chúng ta.
Như Frederick Douglass đã viết, “Ai muốn tự giải thoát chính mình sẽ phải đấu tranh.”
Chiến dịch tranh cử tổng thống này không chỉ là một sự bóc trần những lời nói dối. Chúng ta thà tự tạo ra một nền báo chí của chính chúng ta còn hơn là quỳ gối trước vũng lầy hôi thối của giới truyền thông và làm nô lệ cho bọn họ. Giới truyền thông đồng lòng khinh miệt tôi — và tôi hoan nghênh sự khinh miệt của họ.
Tôi sẽ không chỉ yêu cầu bạn bỏ phiếu vào tháng 11. Lời thỉnh cầu của tôi là bạn hãy tham gia cùng chúng tôi trong nỗ lực biến đổi Hoa Kỳ, và giữ vững sự nỗ lực đó mỗi ngày. Những cố gắng của bạn sẽ tạo ra những mối dây liên kết công dân với một chính phủ công chính. Nếu những tổ chức trong khu vực của chúng ta không dân chủ và không có sự tham gia của tất cả mọi người, những tổ chức đó sẽ không thể hỗ trợ một nền dân chủ của quốc gia.
Những nhà tù ngổn ngang chứa đầy những người vô tội; cơ sở hạ tầng mục nát khiến con cháu chúng ta khốn khổ, và một nền văn hóa tiêu dùng và tiện lợi đã phá hủy những phẩm chất cần kiệm, tiết độ, và khiêm nhường. Hiện tại, thực sự, tất cả đã quá muộn.
Nền cộng hòa này nên hoạt động như một chiếc đồng hồ tinh xảo, đáp ứng những nhu cầu thiết yếu của công dân. Nhưng chúng ta phải làm gì nếu kim chỉ giờ bị gỉ, bánh xe cân bằng của đồng hồ bị gãy, hay dây tóc trong cơ cấu điều chỉnh bị vênh?
Liệu chúng ta có mặc kệ cái đồng hồ đó và để nó chạy chậm lại cho đến khi hỏng hoàn toàn? Hay chúng ta tạm dừng đồng hồ một lát, và làm sạch, sửa chữa, và cải thiện toàn bộ từ đầu đến chân? Cách giải quyết thứ hai có nguy cơ tạo ra một chế độ chuyên chế. Nhưng cách giải quyết đầu tiên gần như đảm bảo nguy cơ đó sẽ xảy ra. Nên cho phép một cuộc đại phẫu nguy hiểm, nhưng cần thiết, hơn là lặng nhìn nền cộng hòa sụp đổ.
Khi chúng ta thấy rõ rằng chủ nghĩa chuyên quyền tuyệt đối sẽ tạo nên một chuỗi các hành vi lạm dụng và chiếm đoạt, chúng ta có quyền và trách nhiệm tạo nên những người bảo vệ mới cho an ninh tương lai của mọi người.
Hãy để tôi đề xuất hai nguyên tắc cơ bản đánh dấu các hành động trong tương lai:
Hành trình đi tìm chân lý dựa vào khoa học
Dân chủ là quá trình mà nhu cầu và trí tuệ của người dân được chuyển đổi thành chính sách. Nhưng nếu người dân bị lừa dối bởi những thứ đã bị giới báo chí bóp méo và tô điểm, nếu họ được dạy chỉ quan tâm đến bản thân mình và do đó mất hứng thú với bộ máy chính quyền, thì chúng ta sẽ có một nền dân chủ không có công dân. Nếu mọi cuộc tranh luận về chính sách đều không có căn cứ trên thực tế, thì chúng ta sẽ có một nền dân chủ ảo tưởng. Sự thật khó khăn là, chân lý không bao giờ mang tính chất dân chủ. Nếu chúng ta bỏ phiếu để xác định điều gì là đúng, thì chúng ta đã mất kết nối với thực tại và rơi vào một thứ trật tự giả tưởng.
Chúng tôi sẽ tìm ra sự thật về tình trạng nghèo đói ở đất nước chúng ta và căn nguyên của nó, về những động lực đằng sau các cuộc chiến tranh ngoại quốc mà chúng ta tham chiến, về sự suy đồi của giáo dục và cộng đồng, và chúng tôi sẽ khuyến khích bạn, hỗ trợ bạn, khi bạn tiến hành kiểm tra khu vực của bạn, và chúng tôi sẽ giúp bạn nâng cao lòng can đảm để xây dựng và thực hiện các giải pháp.
Việc thành lập một chính phủ, theo lời của Tổng thống Abraham Lincoln, “của nhân dân, bởi nhân dân, và vì nhân dân” là mục đích của chúng ta. Mục tiêu này không thể đạt được thông qua việc bầu chọn một người, hoặc thông qua một dự luật. Nó sẽ chỉ đến nhờ một sự thay đổi sâu sắc trong văn hóa và thói quen của chúng ta.
Chúng tôi sẽ không đánh lạc hướng bạn khỏi những kẻ siêu giàu, vấy máu, và dối lừa đang nẫng tay trên của cải của nhân dân. Chúng tôi sẽ nói lên sự thật và không sợ bất kỳ thế lực xấu xa nào. Chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể kết thúc những cuộc chiến bất tận, và ngăn chặn những kẻ bóc lột nhân dân Hoa Kỳ.
Một chính phủ vì nhân dân
Hiến pháp Hoa Kỳ đưa ra kế hoạch chi tiết cho một chính phủ đại diện cho nhân dân, chứ không phải vì giới tinh hoa. Quá trình xây dựng nền cộng hòa này vốn đã không hoàn hảo, vì nó bị vấy bẩn bởi chế độ nô lệ và sự tàn sát người bản xứ. Tuy nhiên, chúng ta vẫn có thể nhìn rõ ngọn lửa tinh thần của Hiến pháp tỏa sáng trên nền gạch vụn.
Bây giờ là thời điểm để tái tạo lại chính phủ; sự tái tạo này sẽ không phải là một mánh lới quảng cáo được tài trợ bởi các tập đoàn, hoặc một cửa ngõ cho các nhà thầu tìm kiếm lợi nhuận, mà nó sẽ là sự bảo vệ phúc lợi của người dân và che chở cho những người nổi dậy.
Những tội ác như sự tập trung triệt để của cải, sự sụp đổ thảm khốc của môi trường, và sự nổi lên của chủ nghĩa quân phiệt như một con đường làm giàu thậm chí không được coi là chủ đề thảo luận trong một cuộc đối thoại bình thường. Những kẻ đáng ra phải lãnh đạo chúng ta lại thà quấn mình trong một chiếc chăn được dệt bằng sự hèn nhát và đạo đức giả, và họ bịt mắt, bịt tai, bịt miệng trước những điều xấu xa.
Sự lựa chọn im lặng đó đem lại một cái giá khủng khiếp. Cơn ác mộng bao trùm lên những con người trẻ tuổi trong xã hội chúng ta, những con người phải thực hiện nghĩa vụ trên những ngọn núi khắc nghiệt của Afghanistan, nằm trong tình trạng chấn thương cả về thể xác lẫn tinh thần bên những hành lang ẩm ướt của Trung tâm Y tế Walter Reed, hoặc nhìn chằm chằm vào bức tường trống trong các phòng giam của các nhà tù tư nhân.
Chúng ta hãy mang một tia hy vọng cho những người phải làm việc khốn khổ liên tục cả ngày lẫn đêm để nuôi con. Cho họ biết rằng sẽ có một chính phủ đặt lợi ích của họ vào trung tâm của chương trình nghị sự quốc gia. Hãy cho họ biết rằng chúng ta có đủ dũng cảm để gọi đích xác chế độ nô lệ chính là chế độ nô lệ, và chiến tranh chính là chiến tranh!
Chân lý sẽ trường tồn
Bất chấp những khó khăn trước mắt, chúng ta hãy cùng nhau tiến lên. Chiến dịch của chúng ta đôi khi sẽ phải đối đầu với những kẻ khác, nhưng động lực của chúng ta luôn nằm ở tình yêu. Chúng ta sẽ làm giảm những kẻ giàu có vì trục lợi và làm tăng những người lao động chân chính. Chúng ta sẽ làm rõ rằng những điều có giá trị nhất là những thứ vô hình: những giá trị cốt lõi sẽ hướng chúng ta, các cá nhân, nhóm, và quốc gia, đến việc sẵn sàng hy sinh bản thân, không chỉ vì lợi ích của toàn bộ, mà còn để theo đuổi chân lý.
Tất cả những sự thật như cách dầu mỏ và nhựa làm hại môi trường của chúng ta, hàng nghìn tỷ đô la bị người giàu đẩy ra ngoài khơi, và internet bị lợi dụng để khiến phần “con” trỗi dậy lấn át phần “người”, sẽ được đưa ra ánh sáng trong công cuộc chuyển đổi lớn này. Hỡi đồng bào, sự thật sẽ giải phóng bạn.
Emanuel Pastreich
2020
Nền tảng Mười bảy Điều
1)
Chúng tôi sẽ không công nhận bất kỳ cuộc bầu cử nào không công bằng
Hệ thống bầu cử hiện tại bị làm hỏng đến mức vô giá trị. Ứng cử viên có đủ năng lực thì lại không có tên trong lá phiếu, và ý tưởng và hoạt động của người đó bị kìm hãm khi mà những phương tiện truyền thông ngăn cản công dân tìm đến các thông tin quan trọng. Các phiếu bầu bị tính bằng hệ thống máy tính dễ dàng bị thâm nhập, để rồi không để lại bằng chứng về sự lựa chọn thiêng liêng của người dân. Các khu vực có người nghèo sinh sống có rất ít máy bầu cử, khiến những ông bố và bà mẹ mệt mỏi khi phải chờ đợi hàng giờ đồng hồ, và run cầm cập khi hoàng hôn buông xuống.
Chúng tôi không thể công nhận bất kỳ cuộc bầu cử tổng thống hay bầu cử chức vụ nào khác là chính đáng, cho đến khi quốc gia tổ chức được những cuộc bầu cử trong sự giám sát quốc tế, mọi công dân được đảm bảo quyền bầu cử, mỗi phiếu bầu được dễ dàng xác minh, và những ứng cử viên đủ năng lực đều có thể trình bày chính sách trực tiếp đến người dân. Toàn bộ các cuộc bầu cử phải được tổ chức một cách minh bạch, và quảng cáo thương mại phải bị cấm.
Chúng ta hiện không có các cuộc bầu cử hợp pháp, nhưng chúng ta có nghĩa vụ đạo đức từ chối tham gia vào toàn bộ quá trình này. Tôi không lo lắng rằng khi tranh cử tổng thống, tôi sẽ không có nhà tài phiệt nào tài trợ cho tôi, hay có đảng phái chính trị nào ủng hộ tôi. Chúng ta biết rằng cuộc bầu cử năm 2020 sẽ có nhiều gian lận đến mức chúng ta sẽ không thể chấp nhận kết quả hoặc thừa nhận những người đã thắng cuộc đua là hợp pháp. Hơn nữa, những người được “bầu chọn” sẽ sớm chứng minh rằng họ không đại diện cho “chúng ta, nhân dân Hợp chúng quốc Hoa Kỳ”. Toàn dân chúng ta sẽ đợi cho đến khi một cuộc bầu cử hợp pháp được tổ chức, một cuộc bầu cử mà trong đó các ứng viên, như tôi, được phép tham gia.
2)
Biến đổi khí hậu là mối đe dọa nghiêm trọng đến an ninh;
Mọi khía cạnh của chính sách đối nội và đối ngoại phải ngăn cản mối đe doạ này
Một cam kết đầy đủ cho một kế hoạch trăm năm để giảm thiểu và thích ứng với biến đổi khí hậu phải là trung tâm của tất cả các chính sách an ninh, kinh tế, và giáo dục cho Hoa Kỳ. Chúng ta phải cống hiến tất cả các nguồn lực, y như là thời chiến, để giảm tải việc sử dụng xăng dầu và than xuống thành không trong vòng hai đến ba năm.
Chính phủ sẽ đưa ra các chỉ thị yêu cầu giảm nhanh việc sử dụng nhiên liệu hóa thạch, chấm dứt việc sử dụng phương tiện di chuyển cá nhân, và hạn chế sử dụng máy bay. Chúng tôi sẽ tài trợ cho việc lắp đặt máy phát điện năng lượng mặt trời và năng lượng gió ở mỗi khu phố. Tất cả các quyền sở hữu trí tuệ cho các công nghệ này sẽ được chính phủ tiếp quản. Việc nâng cấp cho tất cả các tòa nhà để tiến gần đến việc ngừng phát thải khí cacbon điôxít sẽ được thực hiện ngay lập tức, bao gồm việc cách nhiệt tối đa cho tất cả các ngôi nhà trong vòng hai tháng. Chính phủ sẽ sử dụng các khoản vay 50 năm để khiến cho năng lượng tái tạo rẻ hơn so với nhiên liệu hóa thạch.
Chúng tôi sẽ chấm dứt tất cả các khoản trợ cấp cho dầu mỏ, than đá, và uranium. Những nhiên liệu này sẽ được chỉ định là chất nằm dưới sự kiểm soát và không thể đem bán vì lợi nhuận.
Quân đội sẽ chuyển sang dùng năng lượng tái tạo ở mức 100% nhanh hơn so với phần còn lại của đất nước, và biến năng lượng tái tạo từ kẻ thù lớn nhất của môi trường sang vũ khí bảo vệ mạnh nhất. Những máy bay chiến đấu gây ô nhiễm và tàu sân bay lỗi thời sẽ bị loại bỏ ngay lập tức mà không cần quan tâm đến lợi nhuận mà họ có thể tạo ra cho các tập đoàn. Những người mất việc trong quá trình này sẽ được đảm bảo việc làm trong các dự án năng lượng tái tạo.
Các tập đoàn dầu khí đã thu về hàng nghìn tỷ đô la từ việc đẩy các chất nguy hiểm lên người dân mà họ biết rõ đang hủy hoại môi trường. Những hành động như vậy là vi phạm pháp luật. Tài sản của các tập đoàn này sẽ bị chính phủ tịch thu và sử dụng để tài trợ cho việc chuyển đổi nền kinh tế của chúng ta.
Việc lãng phí năng lượng, thực phẩm, và tài nguyên thiên nhiên sẽ không bao giờ được ghi nhận như một biểu tượng của một cuộc sống tốt đẹp hơn, mà sẽ bị nhìn nhận như một thứ phá hoại.
Chính phủ sẽ giám sát việc tạo ra các cộng đồng ngoại thành và ngoại ô theo tiêu chí phát triển bền vững và tiến hành khôi phục các vùng hoang dã để đảm bảo đa dạng sinh học. Điều đó đồng nghĩa với việc phá đi các trung tâm thương mại, bãi đậu xe, nhà máy, và đường cao tốc đã làm ô uế những khu rừng thiêng liêng và vùng đất ngập nước quý giá của chúng ta.
3)
Loại bỏ vũ khí hạt nhân bằng mọi cách cần thiết
Nhân loại phải đối mặt với nguy cơ chiến tranh hạt nhân chưa từng có, và mối nguy này còn trở nên kinh khủng hơn với các thiết bị hạt nhân cỡ nhỏ. Chúng tôi sẽ cam kết loại bỏ những vũ khí nguy hiểm này khỏi trái đất. Vì lợi ích của con cái chúng ta, chúng tôi sẽ tịch thu và phá hủy tất cả vũ khí hạt nhân, bắt đầu từ Hoa Kỳ, và sau đó ở tất cả các quốc gia khác trên thế giới. Chúng tôi sẽ làm việc với các nhóm công dân trong và ngoài nước, trong chính phủ và ở bên ngoài. Việc phát triển vũ khí hạt nhân phải được dừng lại.
4)
Bắt đầu các cuộc điều tra quốc tế về một quá khứ mà nhiều người từ chối đối mặt
Chúng ta không thể nắm bắt được mối đe dọa của biến đổi khí hậu và chiến tranh hạt nhân cho đến khi chúng ta rũ bỏ sự chối từ sự thật đã kìm hãm chúng ta trong hai mươi năm qua. Chúng ta phải tiến hành một cuộc điều tra về những hoạt động của một nhóm nhỏ quyền lực đứng đằng sau cuộc bầu cử năm 2000, bao gồm cả sự cố “9/11”.
Phương pháp khoa học phải được sử dụng triệt để bởi các uỷ ban “sự thật và hòa giải” quốc tế, để tiết lộ câu chuyện trung thực cho công dân của chúng ta và cho thế giới. Không nên có giới hạn về việc điều tra đi bao xa. Vì tính chất nghiêm trọng của vụ án, tất cả các tài liệu liên quan phải được giải mật. Chúng ta cũng không nên hài lòng với những câu chuyện đơn giản mà đổ lỗi cho nhóm này hay nhóm khác. Kể cả Vụ Án mạng trên chuyến tàu tốc hành Phương Đông cũng đã được giải quyết.
5)
Thu hồi quân đội Hoa Kỳ về nước và cải tổ Liên Hợp Quốc
Hoa Kỳ phải mang về những đội quân đã bị triển khai trên khắp thế giới, những người lính bị lợi dụng bởi các công ty lính đánh thuê để phục vụ cho lợi ích của những người giàu có. Chúng ta phải sẵn sàng chiến đấu, và chết, vì an ninh quốc tế thực sự, theo ý nghĩa chặt chẽ nhất của cụm từ này trong Hiến chương Liên Hợp Quốc. Thà rằng chúng ta mạo hiểm cuộc sống của chúng ta trong trận chiến cao quý chống lại các lực lượng tham lam để bảo vệ mảnh đất dưới chân chúng ta, để đảm bảo nguồn nước tinh khiết của đại dương của chúng ta không bị nhiễm độc, và bảo vệ các khu rừng, còn hơn là chiến đấu trong những cuộc chiến vô nghĩa này.
Liên Hợp Quốc phải là nơi mà chúng ta lên kế hoạch và thực hiện kế hoạch vì tương lai hành tinh này. Nhưng điều đó chỉ có thể được thực hiện nếu tổ chức đó trải qua một cuộc cải cách hoàn toàn, trao quyền đại diện cho các công dân của Trái đất mà không có sự can thiệp của các tập đoàn hoặc các cá nhân giàu có.
6)
Các doanh nghiệp không phải là con người;
Mỗi người giàu chỉ được một phiếu
Các tập đoàn không phải là người và họ không có vai trò trong việc xây dựng chính sách. Điều tương tự cũng đúng với những người siêu giàu và các ngân hàng đầu tư của họ. Thông tin theo yêu cầu của các nhà hoạch định chính sách phải được cung cấp bởi các công chức, giáo sư, và chuyên gia lâu năm, những người có thể đánh giá khách quan về tình trạng hiện tại của nước ta mà không bị áp lực về mặt lợi nhuận.
Người giàu chỉ là người như bao người khác. Họ không có nhiều quyền lợi hơn bất kỳ ai khác. Họ không nên có một vai trò đặc biệt trong việc xác định chính sách. Những người sử dụng tiền để tác động đến chính sách một cách trực tiếp hay gián tiếp đều phải bị tính là tham nhũng và hối lộ; các từ vô thưởng vô phạt như “tư vấn” và “vận động hành lang” đều che giấu dấu hiệu cấu thành tội phạm của những hành vi này.
Chúng ta phải trao quyền cho các cán bộ công vụ để chính phủ giành lại sự tự do từ các tập đoàn và xây dựng các hệ thống quản lý nghiêm ngặt để bảo vệ người dân. Chúng ta đã làm được điều này từ trước đây và chúng ta có thể làm lại. Trong quá trình đó, nhiều tập đoàn, chẳng hạn như ngân hàng, hoặc các công ty truyền thông và năng lượng, sẽ bị quốc hữu hóa, và được điều hành bởi một đội ngũ công chức có thẩm quyền, và có sứ mệnh thiêng liêng là bảo vệ công ích. Một chính quyền đặt đạo đức lên đầu như vậy đã có tiền lệ từ thời cổ đại và không cần được trang hoàng bằng ý thức hệ.
7)
Một nền kinh tế của nhân dân và vì nhân dân
Nếu không tồn tại sự bình đẳng về kinh tế và sự điều tiết tài chính chặt chẽ, dân chủ là điều không thể. Trong lúc chúng ta còn mải ngủ quên, một phần của giới tinh hoa đã làm ra một lượng của cải lớn bằng nhiều cách bất hợp pháp và vô đạo đức trong nhiều thập kỷ, và rồi tích trữ số của cải đó ở nước ngoài. Hầu hết các công dân của chúng ta thậm chí không thể hình dung được sự tham nhũng đã lan rộng khắp nơi như thế nào đằng sau vỏ bọc hào nhoáng của các ngành công nghiệp và chính phủ.
Tất cả những điều này sẽ bị dừng lại. Chúng tôi sẽ trao quyền cho hàng ngàn kiểm toán viên chuyên nghiệp tại Sở Thuế vụ và các cơ quan chính phủ khác, những người, dưới sự hỗ trợ của FBI, sẽ tiến lên và không ngại tiến hành kiểm toán toàn bộ tất cả các chi nhánh của chính phủ, bao gồm cả Bộ Quốc phòng. Chúng tôi sẽ yêu cầu kiểm toán tài chính tất cả các thành viên Quốc hội, cũng như toàn bộ nhánh Hành pháp và các thành viên Tư pháp. Chúng tôi sẽ không ngần ngại cho thôi việc, phạt tiền, và bỏ tù hàng ngàn người, hoặc hơn thế nữa, nếu cần thiết.
Một khi chính phủ đã tập trung một lần nữa vào mối quan tâm của các công dân danh dự của chúng tôi, chúng tôi sẽ làm điều tương tự cho các tập đoàn và cho giới siêu giàu.
Hãy nhớ rằng những kẻ có quá nhiều của cải đều có được thông qua nguồn vốn thiên vị kết hợp với các hoạt động kinh doanh bất hợp pháp. Tài sản của họ phải bị cắt giảm để họ không còn có thể sử dụng các quỹ làm suy yếu hoạt động báo chí, chính trị, hoặc giáo dục. Tài chính kể từ bây giờ sẽ được kiểm soát chặt chẽ, chủ yếu được giám sát bởi các tổ chức chính phủ có trách nhiệm với người dân. Các ngân hàng trong khu vực sẽ được chuyển đổi thành các hợp tác xã được điều hành bởi người dân vì lợi ích của nền kinh tế địa phương.
8)
Hỗ trợ một nền giáo dục thực chất và một nền báo chí điều tra sự thật
Các hoạt động chính trị không thể chính đáng nếu công dân của chúng ta không được tiếp cận với nền giáo dục chất lượng mà họ cần để có tư duy phản biện về tình trạng của xã hội chúng ta và tận dụng tối đa tiềm năng vô hạn trong đầu họ. Họ cần học lịch sử, văn học, triết học, và khoa học từ khi còn trẻ để có thể hiểu được những vấn đề phức tạp của thế hệ chúng ta.
Chúng tôi sẽ tạo ra một hệ thống giáo dục mới, trong đó mọi công dân đều được đối xử bình đẳng. Các quỹ cho các trường học sẽ không bao giờ bị gắn với thuế bất động sản địa phương. Giáo viên sẽ được tưởng thưởng như bất kỳ thành viên nào trong xã hội. Mọi người sẽ được hưởng một nền giáo dục chất lượng vì chúng tôi mong đợi mọi người sẽ là những công dân tích cực.
Nền báo chí là một sự mở rộng của nền giáo dục. Báo chí nên thông báo cho công dân của chúng ta về các vấn đề thực sự, chứ không phải các sự kiện giật gân, và dạy họ tư duy về tình trạng kinh tế và văn hóa nằm dưới những gì diễn ra trên bề mặt. Đáng buồn thay, nền báo chí đã thoái hóa thành một vũng bùn ô nhục, lấp đầy các tờ báo, chương trình phát sóng trên TV, và các bài đăng trên internet với hình ảnh kỳ cục và các cụm từ thương mại, những nội dung khơi gợi lên những mặt tồi tệ nhất của con người chúng ta.
Trong khi công dân nên học cách suy nghĩ khách quan và hợp tác để tạo ra một xã hội tốt hơn, thì trên thực tế họ lại phải tiếp xúc với những nguồn thông tin kích thích ham muốn hoặc cổ vũ thói quen tiêu dùng phi lí.
Chính phủ phải hỗ trợ phương tiện truyền thông độc lập ở cấp địa phương và cấp quốc gia dành riêng cho việc theo đuổi chân lý và khuyến khích công dân tự suy nghĩ. Một nền báo chí và những phóng viên dũng cảm điều tra về các vấn đề nghiêm trọng của thời đại chúng ta phải quay trở lại một lần nữa.
Nghệ thuật, cho dù là hội họa, điêu khắc, thiết kế, kịch, âm nhạc hay văn học, đều phải là một phần trong cuộc sống của công dân chúng ta. Chính phủ sẽ hỗ trợ các hoạt động như vậy, vì các hoạt động này cho công dân một sự tự tin cần thiết để thể hiện bản thân và đưa ra một tầm nhìn cho tương lai của chúng ta, mà không cần dựa vào hình ảnh hay các cụm từ do giới truyền thông đặt ra.
Việc thể hiện bản thân trong nghệ thuật sẽ giúp thanh thiếu niên tránh khỏi thứ văn hóa thao túng tầm thường mà họ phải đối mặt ngày nay, một thứ văn hoá hướng họ đến những thú vui ngắn hạn và cướp đi khả năng đóng góp cho xã hội của họ. Việc cho phép họ có cơ hội và mức lương xứng đáng để làm những bộ phim, tờ báo, tranh, và ảnh của riêng họ sẽ cho họ niềm tin rằng họ có thể thay đổi xã hội. Chúng ta sẽ thay thế thể loại nghệ thuật thương mại tầm thường bằng một nền nghệ thuật truyền cảm hứng của công dân chúng ta.
9)
Tu chính án thứ 13 và kết thúc chế định nô lệ
Tu chính án thứ 13 của Hiến pháp của chúng ta cấm chế độ nô lệ. Tuy nhiên, chúng ta vẫn còn có những công dân bị lừa mắc nợ, và họ phải làm việc trong các nhà máy và cửa hàng như những nô lệ thực sự. Chúng ta vẫn có những công dân bị cáo buộc, bị giam trong các nhà tù, bị buộc phải làm việc không có lương, và bị buộc phải trả tiền để được gặp người thân của họ. Tất cả những tội ác này là vì lợi nhuận của các tập đoàn. Những tội đê hèn này sẽ bị chấm dứt, không có ngoại lệ, dưới sự tuân thủ Tu chính án thứ 13.
10)
Thương mại phải thực sự vì môi trường và tự do
Thương mại có thể hữu ích trong một số trường hợp, nhưng nền thương mại hiện nay đang gây tổn hại sâu sắc đến hệ sinh thái quý giá của chúng ta và người dân. Thương mại đã trở thành một từ đồng nghĩa cho cho các tàu container lớn của các ngân hàng đầu tư, những con tàu phun khói khủng khiếp khi vận chuyển hàng hóa qua các đại dương, để làm lợi cho số ít — không phải cho những người sản xuất hàng hóa, và cũng không phải của những người tiêu dùng.
Đó không phải là một điều tích cực, và chắc chắn đó không phải là một phần của toàn cầu hoá, vì các ngành công nghiệp và trang trại địa phương đang bị phá hủy bởi thương mại, và các công dân bị phụ thuộc vào hàng hóa nhập khẩu trái với ý muốn của họ.
Chúng ta phải cùng nhau suy nghĩ lại về ý nghĩa của thương mại và tạo ra một hệ thống thương mại không dùng nhiên liệu hóa thạch, đem hàng hoá đến tay mọi người, và tôn trọng nhu cầu của cộng đồng địa phương.
11)
Sự suy đồi đạo đức chính là cốt lõi của cuộc khủng hoảng chính trị này
Cuộc khủng hoảng hiện nay, về bản chất, là một cuộc khủng hoảng tinh thần. Chúng ta đã rơi sâu vào sự suy đồi và ái kỷ. Ngay cả những người với chủ tâm tốt nhất cũng bị những tính xấu kia làm hỏng. Những đức tính khiêm tốn, cần kiệm, và chính trực đã biến mất khỏi vốn từ vựng của chúng ta. Những giá trị và cốt cách nội tâm đã bị thay thế bằng những thứ rác rến mà công dân phải tiếp xúc một cách thụ động.
Chỉ cho đến khi chúng ta có thể kiểm soát hành động của chính mình, chúng ta mới có thể hình thành những cộng đồng có thể yêu cầu sự công bằng và công bình; cho đến khi chúng ta có thể tin tưởng hàng xóm của mình, nói chuyện thẳng thắn với con cái, và giữ vững những giá trị chung, chúng ta mới có thể đứng vững trước những thế lực nắm quyền kiểm soát nước ta.
Sự suy đồi về đạo đức xảy ra khi những người nói về “tự do” và “công lý” lại vui lòng nhận các khoản thanh toán bí mật để tránh nói quá nhiều sự thật. Điều này cũng phải kết thúc.
12)
Biến đổi tổ hợp quân sự-công nghiệp
Vì quân đội nằm ngoài tầm kiểm soát, các tập đoàn có thể chuyển trực tiếp tiền thuế của chúng ta vào tài khoản ngân hàng của họ thông qua việc bán những thứ vũ khí đắt đỏ, không phải chịu sự xem xét từ bên ngoài, hay trải qua các thử nghiệm khoa học.
Chúng ta cần những người đàn ông và phụ nữ sẵn sàng hiến mạng sống cho đất nước của họ. Những sự hy sinh cao quý đó đã bị đặt vào nhầm chỗ. Quân đội, và các cộng đồng tình báo xung quanh, phải được cải cách để dồn trọng tâm vào việc giảm thiểu và thích ứng với biến đổi khí hậu và các mối đe dọa an ninh thực sự khác.
Bản lĩnh của những người lính phải được chuyển hướng đến nhiệm vụ là chấm dứt bộ máy cai trị đất nước của các tập đoàn nhiên liệu hóa thạch khổng lồ và bè lũ tay sai của chúng, để chuyển đổi nền kinh tế của chúng ta. Các chiến sĩ! Nếu bạn không thể đứng vững trước các Sa hoàng của nền công nghiệp năng lượng, bạn có dám tự gọi mình là dũng cảm?
Lờ đi lời cảnh báo của George Washington về sự nguy hiểm của việc để các quốc gia có ý đồ không tốt nhúng tay vào nền hòa bình và thịnh vượng của chúng ta, chúng ta đã khởi đầu nhiều hiệp ước bí mật, dưới những cái tên như “chia sẻ tình báo” và “hợp tác an ninh”, những thứ dẫn chúng ta đến gần một thảm họa tương tự như năm 1914. Vào năm đó, một hiệu ứng domino khủng khiếp đã bị kích hoạt từ các hiệp ước bí mật, kéo thế giới vào một cuộc chiến tranh thảm khốc.
Tất cả những người làm việc trong các công việc lương thấp theo hợp đồng cho NSA, phải đọc qua bao nhiêu email, và bị ép phải quấy rối công dân vì những lý do vớ vẩn cho các tập đoàn tham lam, hãy lắng nghe tôi! Một cách chân thành nhất, tôi nói với bạn rằng, “Hãy đến với chúng tôi! Bạn chẳng mất gì hết, ngoài những xiềng xích trói buộc bạn.”
13)
Ngăn chặn ảnh hưởng nguy hiểm của công nghệ lên chúng ta
Các công ty truyền thông cho thấy sự bành trướng của công nghệ là một điều tích cực hoàn toàn. Tuy nhiên, trong hầu hết các trường hợp, việc tiếp xúc với các công nghệ mới như vậy đã cướp đi khả năng tập trung của chúng ta, làm mất khả năng suy nghĩ của chính chúng ta, và tước đi nhận thức cần thiết để hoạt động như một công dân trong xã hội. Công nghệ càng ngày càng như một phương tiện khiến chúng ta đâm nghiện các kích thích ngắn hạn. Những sản phẩm như vậy tạo ra lợi nhuận, nhưng chúng khiến công dân không có khả năng hiểu được mức độ nghiêm trọng của cuộc khủng hoảng mà chúng ta phải đối mặt.
Chúng ta muốn tương tác với những người khác, và chúng ta cần những công việc cho phép chúng tôi hợp tác với người khác. Nhưng tất cả những gì chúng ta nhận được là những tin nhắn được soạn sẵn, các trải nghiệm tự thanh toán, và một hàng dài những siêu máy tính lạnh lùng tính toán lợi nhuận của công ty. Chúng ta thấy mình dần trở nên đơn độc trong một sa mạc kỹ thuật số. Đây không phải là điều ngẫu nhiên, mà là một tội ác được dự tính trước.
Chúng ta phải xem xét nghiêm túc tác động của công nghệ lên xã hội trước khi chúng ta sử dụng công nghệ. Công nghệ có thể vô cùng hữu ích, nhưng chỉ khi nó được áp dụng để giải quyết những thách thức thực sự của thời đại chúng ta, và không phải để thao túng chúng ta.
Hiểu biết khoa học về tình trạng trái đất và xã hội của chúng ta phải luôn luôn là mục tiêu của chúng ta. Chúng ta nhầm lẫn khoa học với công nghệ, và đó là một điều nguy hiểm. Như Paul Goodman đã viết, “Dù công nghệ dựa trên nghiên cứu khoa học, nó vẫn là một nhánh của triết học đạo đức, không phải là của khoa học.”
14)
Ngừng các chiến dịch chống tri thức
Công dân chúng ta ngày ngày chứng kiến các chiến dịch khuyến khích chống lại tri thức và những suy nghĩ sâu sắc về thế giới. Những thay đổi trong văn hóa của chúng ta không phải là tự nhiên, mà chính những thế lực tiềm ẩn đã tạo ra những thay đổi đó để chúng ta trở nên dễ bảo.
Chúng ta phải nâng cao dân trí ở mọi nơi trên đất nước chúng ta và khuyến khích mọi người tự suy nghĩ và đề xuất các giải pháp của riêng họ. Các hoạt động đọc, viết, và tranh luận rất quan trọng cho quá trình đó và phải được khuyến khích. Công dân không bao giờ nên dựa vào các ý kiến dễ dãi được đưa ra bởi những người nổi tiếng.
Chúng ta không thể cho phép các công ty quảng cáo và quan hệ công chúng hạ thấp dân trí, và áp đặt lên một nền văn hóa ái kỷ và sự sùng bái bản thân. Thiệt hại mà họ đã gây ra thực sự khủng khiếp. Công dân chúng ta phải đối mặt với vùng đất hoang tàn đã chiếm lấy mọi kênh truyền hình, mọi trung tâm thương mại, và mọi văn phòng.
Ngành quảng cáo và PR phải tuân theo các quy định nghiêm ngặt nhất để hình ảnh trên các phương tiện truyền thông mà công dân tiếp xúc khuyến khích sự giao lưu trí tuệ và hỗ trợ một cộng đồng lành mạnh. Công dân có quyền đọc các bài báo và xem các chương trình phát sóng mô tả thực tế cuộc sống của chúng ta một cách khoa học, và có quyền không phải xem các chương trình miêu tả cuộc sống buông thả của người giàu.
15)
Phục hồi lại nguyên tắc Iroquois cho bảy thế hệ;
Chấm dứt sự sùng bái tăng trưởng và tiêu dùng
Mặc dù hiến pháp của Liên minh Iroquois có ảnh hưởng sâu sắc đến Hiến pháp Hoa Kỳ, nhưng trọng tâm của nó về tính bền vững đã bị bỏ qua bởi những người sáng lập của chúng ta. Chúng ta không bao giờ được phép lãng quên truyền thống của người Iroquois và của các quốc gia bản địa khác. Nguyên tắc “thế hệ thứ bảy” của Iroquois yêu cầu chúng ta xem xét các quyết định của chúng ta hôm nay sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của con cháu bảy thế hệ trong tương lai như thế nào. Nguyên tắc này mang tính khoa học và hợp lý, và nó trái ngược hoàn toàn với giả định phi lý rằng đại dương, rừng, và đồng cỏ là hàng hóa thuộc về cá nhân hoặc tập đoàn, và có thể bị phá hủy vì lợi nhuận cá nhân.
Nguyên tắc “thế hệ thứ bảy” phải được thêm vào Hiến pháp như dưới danh nghĩa là một tu chính án, làm cơ sở cho việc đánh giá lại hoàn toàn các giả định kinh tế và văn hóa của chúng ta.
Chúng ta phải ngừng sử dụng các thuật ngữ lừa đảo như “tăng trưởng” và “tiêu dùng” để đánh giá mức độ hạnh phúc của quốc gia. Chúng ta phải cùng nhau xem xét sức khỏe của tất cả các công dân của chúng ta, tính nguyên vẹn của môi trường, và sự yên ổn của động vật và thực vật hoang dã.
Hợp tác là điều cần thiết cho sống còn. Chúng ta không thể giải quyết vấn đề thông qua ngân sách nếu ngân sách chỉ khuyến khích sự phụ thuộc vào tiền. Chúng ta phải tạo ra các hệ thống trao đổi giữa các công dân để hàng xóm có thể hỗ trợ lẫn nhau và thiết lập các chương trình hỗ trợ lẫn nhau giúp gia đình và cộng đồng tự túc.
Dịch vụ y tế không thể được cung cấp chỉ bằng cách chuyển tiền của chính phủ từ tài khoản này sang tài khoản khác. Chúng ta cũng phải trao quyền cho các công dân chăm sóc lẫn nhau, học về thuốc thang, các phương thuốc thảo dược, tập thể dục đúng cách, và tự chữa nhiều bệnh mà không cần sử dụng tiền.
16)
Nền nông nghiệp vì nhân dân và nền kinh tế lương thực lành mạnh và công bằng
Nhiệt độ tăng nhanh do sự nóng lên toàn cầu sẽ gây ra sự gia tăng theo cấp số nhân chi phí thực phẩm trong thập kỷ tới và khiến nông nghiệp một lần nữa trở thành hoạt động quan trọng nhất để sinh tồn. Chúng ta thậm chí chưa bắt đầu chuẩn bị cho thảm họa này.
Chúng ta phải bỏ lại hệ thống công nông nghiệp có vấn đề và quay trở lại nền nông nghiệp bởi người dân và vì người dân. Đất phải được phân phối cho một số lượng lớn công dân để được sử dụng làm trang trại gia đình. Không có gì để than thở hay chê bai ở đây. Đất và nước mà đất mẹ cấp cho chúng ta chưa bao giờ và sẽ không bao giờ là tài sản của các tập đoàn.
Toàn bộ hệ thống phân phối cho nông nghiệp phải được quy định công bằng. Việc sản xuất thực phẩm sao cho không làm hỏng tài nguyên đất nước chúng ta quan trọng hơn nhiều so với việc xuất khẩu nông sản để số ít được lợi. Người Mỹ phải bắt đầu với nông nghiệp hữu cơ bền vững ngay từ bây giờ.
17)
Cả Đảng Cộng hòa lẫn Đảng Dân chủ đều không có trong Hiến pháp
Trò hề mang tên cuộc điều tra luận tội đã cho chúng ta thấy rằng hệ thống chính trị hiện tại không liên quan gì đến Hiến pháp. Bộ máy chính quyền đã tê liệt, và chính trị đã trở thành một cuộc cãi lộn ồn ào giữa các doanh nghiệp vận động hành lang, chủ ngân hàng đầu tư, các chuyên gia truyền thông, và những người giàu mà họ phục vụ. Các phương tiện truyền thông, từ lâu đã vứt bỏ đi liêm chính của những nhà báo, để cổ vũ những cuộc cãi lộn như một đám đông say rượu.
Tất cả các cuộc tranh luận xung quanh việc xây dựng và thực thi chính sách phải được thực hiện một cách minh bạch trong các cơ quan chính phủ được quy định bởi Hiến pháp.
Tuy nhiên, ngày nay, chính sách bị quyết định bởi các tập đoàn, hoặc bị đưa ra tranh luận bởi các đảng chính trị không chính trực và vô trách nhiệm, trái với hiến pháp một cách trắng trợn. Đừng để bị lừa dối. Đảng Dân chủ và Đảng Cộng hòa không hề được miêu tả trong Hiến pháp, và họ không đại diện cho đại đa số công dân chúng ta.
Việc các đảng chính trị không có trong Hiến pháp đưa ra các quyết định về chính sách là hành vi phạm tội và vi hiến, và việc này phải bị dừng lại.
Các đảng phái chính trị là một nơi thích hợp cho công dân ở cấp địa phương gặp gỡ và trao đổi ý kiến. Hiến pháp không trao cho các đảng Dân chủ và Cộng hòa vai trò gì trong bộ máy chính phủ hoặc xây dựng chính sách.